CHÍNH THỨC TIẾP TỤC GIẢM THUẾ 2% ĐẾN HẾT 31/12/2024

Chính phủ ban hành Nghị định giảm thuế giá trị gia tăng xuống 8% đến hết 2024 là Nghị định số 72/2024/NĐ-CP ngày 30/6/2024.

🌵 Cụ thể, Nghị định nêu rõ sẽ giảm 2% từ 10% xuống 8% (với cơ sở kinh doanh tính thuế giá trị gia tăng theo phương pháp khấu trừ) và giảm 20% mức tỷ lệ % để tính thuế giá trị gia tăng với cơ sở kinh doanh (bao gồm cả hộ kinh doanh, cá nhân kinh doanh) tính thuế giá trị gia tăng theo phương pháp tỷ lệ % trên doanh thu trừ nhóm hàng hóa, dịch vụ sau:

🚩 Viễn thông, hoạt động tài chính, chứng khoán, ngân hàng, kinh doanh bất động sản, bảo hiểm, than cốc, dầu mỏ tinh chế, kim loại và sản phẩm từ kim loại đúc sẵn, sản phẩm khai khoáng (không kể khai thác than), sản phẩm hoá chất..

🚩 Sản phẩm hàng hóa và dịch vụ chịu thuế tiêu thụ đặc biệt.

🚩 Công nghệ thông tin.

🌻 Đặc biệt, việc giảm VAT này áp dụng thống nhất tại các khâu nhập khẩu, gia công, sản xuất và kinh doanh thương mại.

👉Tải Nghị định bản PDF tại đây

CHỮ KÝ SỐ CA2 BỊ KHÓA: HƯỚNG DẪN LẤY LẠI MẬT KHẨU

Chữ ký số bị khóa do một trong các nguyên nhân dưới đây:
(1) Nhập sai mật khẩu quá số lần quy định. Hiện tại, phiên bản Chữ ký số Ca2 mới nhất là dòng ACE, có số lần nhập sai tối đa là 6
(2) Thuê bao nợ hồ sơ/giấy tờ gốc khi đăng ký Cấp mới/Gia hạn Chữ ký số và không bổ sung theo thời hạn quy định

Để cấp lại mật khẩu Chữ ký số Ca2, Qúy khách hàng vui lòng liên hệ:

Hotline: 1900.54.54.07 (Máy lẻ 117)            Email: support@cavn.vn

Ms.Liên: 0911.799.008 (Zalo/Face)

Lưu ý: Việc hỗ trợ là hoàn toàn miễn phí, Qúy Khách hàng tránh bị lừa bởi một số bên yêu cầu nộp phí mới mở khóa.

Xem thêm: Hướng dẫn cài đặt và đổi mật khẩu Chữ ký số Ca2

TỔNG ĐÀI HỖ TRỢ CHỮ KÝ SỐ CA2 - NACENCOMM

Để được hỗ trợ nhanh chóng và kịp thời, Qúy khách hàng vui lòng liên hệ kênh hỗ trợ chính thống của Công ty Cổ phần Công nghệ Thẻ Nacencomm - đơn vị cung cấp Chữ ký số Ca2, theo thông tin dưới đây:

Hotline: 1900.54.54.07 (Máy lẻ 117)
Email: support@cavn.vn


Hoặc liên hệ trực tiếp qua: Ms.Liên: 0911.799.008 (Zalo/Face)


Ca2 hỗ trợ 24/7 cả ngày nghỉ, lễ, Tết - Là một thành viên của tổng công ty Điện Tử Hà Nội – HANEL. Nacencomm Smartcard Technology JSC ra đời năm 1996. Trụ sở chính tại số 02 Chùa Bộc, Trung Tự, Đống Đa, Hà Nội. Khởi đầu là Trung tâm Ứng dụng Công nghệ - Nacencomm thuộc Bộ Khoa học công nghệ. Trải qua nhiều giai đoạn lịch sử nghiên cứu giải pháp, triển khai, phát triển công nghệ thẻ thông minh PKI và hệ thống chữ ký số, hiện nay, Nacencomm đã xây dựng được mạng lưới RA/ Đại lý trên toàn quốc, dần khẳng định được vị thế của mình trong lĩnh vực chữ ký số và các giải pháp cho doanh nghiệp điện tử.

Xem thêm: Bảng giá Chữ ký số Ca2



THÔNG BÁO: Chữ ký số LCS-CA bị thu hồi tháng 06/2024

Ngày 17/06/2024, Công ty TNHH L.C.S đã tiến hành thu hồi Chứng thư số (đợt 2) với một loạt Thuê bao thiếu giấy tờ đăng ký

Nếu Qúy Khách hàng đang sử dụng dịch vụ Chữ ký số LCS, vui lòng check trạng thái Thuê bao bên mình tại link: https://tracuu.lcs-ca.vn/

Nguyên nhân bị thu hồi là do Khách hàng chưa bổ sung đủ Hồ sơ mua Chữ ký số đúng hạn theo Quy định, gồm 1 trong/và các giấy tờ: Hợp đồng, Đăng ký, ...

Trong trường hợp Chữ ký số bị thu hồi, KH sẽ không tiếp tục ký điện tử trên các Hệ thống đang dùng được.

👉 Liên hệ hỗ trợ: Ms.Liên: 0911.799.008 (Zalo/Face)
 

Ai cũng có ước mơ - "Nhà giả kim" - Paulo Coelho

Trong cuốn sách "Nhà giả kim", tác giả vẽ lên ước mơ từng nhân vật, và cách nghĩ cũng như hành động của họ với ước mơ đó.


Có một ông chủ cửa hàng pha lê với khát khao của một người theo đạo Hồi
Trong cuộc sống tẻ nhạt của mình quanh nhưng ly tách pha lê và ngày ngày trông chờ khách đến, ông già vẫn ước mơ về vùng đất Mekha - sinh quán của Mohammed (Ả- rập Xê-út) ngày nay. Mọi người theo đạo Hồi đều có bổn phận ít nhất một lần trong đời hành hương đến thánh địa này. Nhưng ông chưa từng đặt chân đến đó. Dù ông biết thậm chí những người nghèo hơn ông nhiều cũng đã từng qua, khi họ kéo nhau ngang của cửa nhà và kể cho ông nghe niềm vui của một mong mỏi đã thành hiện thực. Ông giải thích cho lựa chọn về sự KHÔNG HÀNH ĐỘNG của mình:

"...Vì Mekha giúp ta có được sức sống, chịu đựng nổi cái đơn điệu nhàm chán của đời sống ngày này qua ngày khác đối diện với những món hàng vô tri trên kệ kia và nuốt trôi những bữa ăn trong cái quán kinh khủng nọ. Ta sợ sau khi đã đạt được ước mơ rồi thì không còn gì thúc đẩy mình tiếp tục sống nữa...ta chỉ muốn mơ về Mekha thôi. Ta đã từng cả trăm lần hình dung mình vượt sa mạc, đến được quảng trường có đặt tảng đá thiêng và phải đi quanh bảy vòng trước khi được sờ tảng đá. Ta đã mường tượng sẽ có những ai ở quanh mình lúc đó, những kinh cầu và cả những lời chúng ta nói với nhau. Song sợ bị thất vọng não nề, nên ta chọn cách chỉ mơ thôi."

Mình thấy ông già thật mâu thuẫn nhưng cũng thật dễ hiểu. Ông có khát khao và có cả điều kiện để thực hiện khao khát đó, rồi ông lựa chọn không làm gì. Vì ông mong muốn mọi thứ ở xa xôi để còn có mộng tưởng đẹp đẽ, sợ khi lại gần thì những xấu xí sẽ phơi bày ra, và ta thất vọng vì đã từng kỳ vọng quá nhiều. Điều này cũng giống như khi ta thích một người mà lại ngại ngần nói ra, không phải bởi thiếu dũng khí, mà ta sợ rằng người ta thích chỉ là một sản phẩm của trí tưởng tưởng riêng ta mà thôi. Điều hoàn hảo nhất là không có ai hoàn hảo cả. Ông già, theo một khía cạnh nào đó, khá hèn nhát vì không theo đuổi ước mơ, nhưng bản thân ông thấy yên bình và vui vè với lựa chọn đó. Thực ra không có đúng cũng chẳng có sai, mỗi người có cách hành động với khát khao của mình. Những ảo tưởng đẹp đẽ nuôi dưỡng tâm hồn người chủ cửa hàng pha lê, giúp ông trải qua tháng ngày trống trải. Vậy là đủ.

Lại có một chàng trai trẻ đèn sách mỗi ngày muốn biến chì thành vàng
Đó là người thanh niên mà Santiago gặp trên đường đến Ai Cập. Anh chàng suốt ngày căm cụi bên những trang sách, mong ước trở thành nhà luyện kim thực thụ. Anh đọc mọi sách vở, mà theo anh, sẽ giúp hiện thực hóa ước mong đó. Người ta bảo anh đến Ai Cập, gặp nhà luyện kim và nhờ ông chỉ dẫn. Vậy nên chàng trai trẻ lên đường.
Khao khát của anh, theo mình, cũng không kém mãnh liệt so với chàng chăn cừu. Suốt dọc đường đi, người thanh niên không bận tâm đến bão cát sa mạc, ngó lơ trước nguy cơ bị cướp bóc, và thậm chí là chém giết. Thứ duy nhất anh ta quan tâm là ... sách - những cuốn sách thuần lý thuyết. Suốt 10 năm trời việc đó lặp đi lặp lại, điều này đủ để chứng tỏ quyết tâm và sự bền bỉ của anh. Sau cùng anh đã tìm được nhà luyện kim trên ốc đảo gần Ai Cập, và có được câu trả lời rõ ràng hơn bao giờ hết: Hãy biến chì thành vàng đi. Cá nhân mình thấy nhân vật này đem lại nhiều suy ngẫm. Anh ta biết rõ mục tiêu đời mình, thậm chí biết, một chút, cách để làm. Tuy nhiên, anh đã KHÔNG LÀM GÌ. Việc nghiên cứu sách vở rõ ràng chẳng đem lại nhiều tác dụng nếu ta không thực hành. Khác với ông chủ cửa hàng pha lê từ chối thực hiện ước mơ, anh thanh niên muốn đạt được mong ước, nhưng lại không làm, nói đúng hơn là làm sai cách. Vậy là sau 10 năm, anh mới bắt tay vào thực sự tìm hiểu để biến chì thành vàng. Dù rằng có chút huyễn hoặc về phép màu, nhưng đó chỉ là một cách ẩn dụ để tác giả nói về ước mơ. Cuối cùng thì, tuy có chút cay đắng về khoảng thời gian đã bỏ lỡ, ta cũng mừng cho anh đã đạt chút thành tựu nho nhỏ sau khi đi đúng đường.

Và một người chăn cừu luôn hành động để đạt được khao khát của mình
Đó là Santiago, người đã xoay xở mọi cách để đi tìm kho báu. Cũng có những lần cậu chùn bước, nhưng rồi cậu lại tiến lên. Và ta nhận ra rằng, khi bạn thật sự khát khao và hành động, bạn sẽ đạt được ước mơ của mình.

Vì ai cũng có ước mơ, hãy lựa chọn và hành động trước những gì ta muốn, miễn là ta cảm thấy mãn nguyện, bạn nhé!

"Tôi nói gì khi nói về chạy bộ" - Haruki Murakami

Với Haruki Murakami, phần lớn mọi người biết đến cuốn tiểu thuyết nối tiếng khắp thế giới của ông là "Rừng Nauy". Còn riêng mình, tác phẩm đầu tiên mà mình đọc của ông là "Tôi nói gì khi nói về chạy bộ" (Tên tiếng Anh: "What I talk when I talk about running".

Thoạt nghe, ta tưởng tượng trong cuốn sách này sẽ là những kỹ năng chạy, kinh nghiệm đạt thành tích tốt, hoặc lời giải đáp cho các câu hỏi vỡ lòng của một runner, kiểu "muốn chạy bộ cần chuẩn bị những gì?", ... Nhưng không, đây là một tác phẩm, mà theo mình, là một dạng hồi ký, được sắp xếp theo chiều dọc thời gian, kể về hành trình chạy của Haruki, xen kẽ với nó là quá trình viết văn của tác giả. Một điều đáng ngạc nhiên là chạy bộ đã giúp ích cho nghiệp viết của ông, ở một khía cạnh nào đó.

Mình không quá quan tâm tới sự nghiệp đó, cái mình tò mò là câu chuyện của một người, đã gần như, chạy bộ mỗi ngày, trong suốt 24 năm, một người trung niên ở độ tuổi gần 50, đã tham gia cuộc chạy Marathon hơn 100 cây số, trong liên tiếp gần 12 tiếng, từ sáng sớm đến chiều tối, NHƯ THẾ NÀO?

Tác giả không thẳng thắn giải đáp cho thắc mắc đấy của mình, hoặc chính ông cũng không tóm gọn được để trả lời trong một câu văn, mạnh mẽ và dứt khoát nào. Đại khái nó lê thê như này: "Dù cho có hai tôi đi nữa thì tôi vẫn không thể làm hết những thứ cần phải hoàn thành. Thế nhưng, bất luận thế nào thì tôi cũng duy trì chạy bộ. Chạy mỗi ngày với tôi là một nguyên tắc sống, vậy nên tôi sẽ không hoãn lại hay bỏ chỉ vì tôi bận. Nếu tôi lấy bận bịu làm cái cớ để không chạy, tôi sẽ không bao giờ chạy lại được nữa. Tôi chỉ có một ít lý do để tiếp tục chạy, và vô số lý do để bỏ".

Về lý do chạy bộ, cũng rõ ràng một cách rất mơ hồ: "...tôi không bắt đầu chạy bộ vì ai đó bảo tôi nên chạy bộ... Tôi luôn làm bất cứ gì mình cảm thấy thích làm trong đời. Người ta có thể cố ngăn tôi, và làm cho tôi thấy là tôi sai, nhưng tôi sẽ không thay đổi."

Chạy, với Haruki, là một sở thích. Cuộc sống này, tìm ra điều mình thích và được thực hiện nó mới thất tuyệt vời làm sao. Nhưng chạy, với Haruki, cũng là một nguyên tắc sống. Rất nhiều người có những nguyên tắc sống cho bản thân, mình tự hỏi liệu đó có thật sự là nguyên tắc hay không? Khi mà chính bản thân ta, vì nguyên cớ nào đó, vẫn vi phạm nó.  Haruki duy trì việc chạy bộ của ông, MỖI NGÀY, trong suốt 24 năm, vẫn có du di vì những hôm trời mưa hay ốm, vì thực tế luôn có điều gọi là "bất khả kháng". Nhưng ông không ngừng chạy, do bận tụ tập bạn bè hay một ngày nào đó bỗng-nhiên-không-muốn-chạy, tương tự như ông không bao giờ đi bộ trong bất cứ cuộc đua nào.
"Thay vì buộc mình chạy, có lẽ sẽ khôn ngoan hơn nếu tôi đi bộ. Rất nhiều người chạy khác đang làm chính điều đó. Cho chân họ nghỉ ngơi khi họ đi bộ. Nhưng tôi không bước một bước nào. Tôi dừng rất lâu để duỗi, nhưng tôi không hề đi bộ. Tôi không đến đây để đi bộ. Tôi đến để chạy. Đó là lý do duy nhất - mà tôi đã bay cả một chặng đường đến cực Bắc nước Nhật. Dù có chạy chậm thế nào chăng nữa, tôi cũng nhất định không đi bộ. Đó là nguyên tắc, vi phạm nguyên tắc dù chỉ một lần thôi, tôi chắc chắn sẽ vi phạm nhiều lần nữa."
Mình khâm phục ông vì ở một độ tuổi không còn trẻ trung gì, ông vẫn vận động mỗi ngày, chịu đựng cơn đau của việc chạy bộ, cảm giác đôi chân khô và giòn như chiếc bánh mì để lâu ngày ở cửa hàng tiện lợi. Và càng kính trọng ông bởi sự bền bỉ khó tin, khi lựa chọn vất vả hơn là an nhàn.

Bộ não con người, dù ta muốn hay không, luôn có thiên hướng lựa chọn những thứ vui vẻ, và phấn khích, dù rằng ngoài vui thôi, chúng chẳng mang lại giá trị gì. Thực tế chạy bộ có quá nhiều lợi ích cho sức khỏe, nhưng đó là sau khi ta đã chịu đủ đau đớn cho chúng, thường xuyên. Mà bộ não nóng nảy của ta thường không thích những trái ngọt đến sau như vậy. Về Haruki, ông đã tự thôi miên chính mình trước những ý muốn thôi thúc dừng lại trong mọi cuộc chạy:" Mình không phải là người. Mình là một cái máy. Mình không cần phải cảm thấy gì cả. Cứ tiến lên phía trước."

Sự kỷ luật của ông không phải đến từ thế giới bên ngoài, mà từ chính bản thân ông, nên nó càng thêm phần khắt khe và nghiệt ngã.

Trong suốt hành trình chinh phục sở thích này, Haruki đã trải qua 24 cuộc đua Marathon trên khắp thế giới, từ năm 1983 đến năm 2006. Con số vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.

"Một ngày nào đó, nếu tôi có một bia mộ và tôi có thể chọn cái để khắc trên ấy, tôi muốn nó đề thế này:

HARUKI MURAKAMI
1949 - 20**
Nhà văn (kiêm Người chạy bộ)
Ít ra ông ấy không bao giờ cuốc bộ"

Đó là mong muốn của ông, vì ông đã mãn nguyện với những gì mình đạt được, sau khi đã dốc hết sức mình. Không có một giới hạn nào thực sự là giới hạn cả. Haruki đã làm được.

Vậy nên bạn cũng sẽ làm được, bất kể tuổi tác, bất kể mục tiêu của bạn là gì. Nếu dừng lại vì nghĩ rằng nó khó, bạn mãi mãi không tới được đích. Dù có một phần trăm thành công, nhưng khi chưa bắt đầu, thành công sẽ là con số không tròn trĩnh. Chỉ khi bạn bước đi, mỗi ngày, bạn mới tiến gần được tới điều mình muốn. Vậy nên là, hãy bắt đầu đi bạn nhé!